Bộ truyện gồm 54 tập ngắn, xoay quanh những chuyện đời thường về trường lớp, gia đình, bạn bè, những chuyến đi. Nhân vật chính là bộ ba Quý Ròm, nhỏ Hạnh, Tiểu Long. Văn phong của bác Ánh thì vẫn gần gũi, hài hước như thế. Mình là người Bắc, nên có nhiều câu mình thấy thú vị, kiểu mới mẻ. Thấy dễ thương lắm.
Khó mà có thể nói hết tất cả những cảm nghĩ của mình về bộ truyện từng là một phần của tuổi thơ này trong một bài review. Mỗi một tập truyện là một màu sắc khác nhau, một thế giới khác nhau và một niềm vui trẻ thơ nho nhỏ khác nhau, nhưng đều để lại những dư vị đặc biệt. Dường như bác Ánh đã gói gọn tất cả tuổi thơ của bác và của rất nhiều người để mang nó đặt vào những tập truyện này. Mỗi tập truyện ngắn là mỗi câu chuyện khác, từ những chuyện học tập, trường lớp (Ông thầy nóng tính, Thi sĩ hạng ruồi, Họa mi một mình, lớp phó trật tự,…); chuyện gia đình đến những chuyến phiêu lưu nho nhỏ của 3 nhân vật chính (Những con gấu bông, Con mả con ma, Theo dấu chim ưng, Ba lô màu xanh, Lang thang trong rừng,…) . Hay những câu chuyện đẫm tình người (Cháu của bà, mười lăm ngọn nến,…).
Từ những chuyện nhẹ nhàng, gần gũi đến những chuyện li kì, hồi hộp đều mang nét đẹp riêng. Nói chung là yêu ai yêu cả đường đi. Mình yêu tất, cả những câu chuyện cả những nhân vật. Nhưng mình vẫn thích những tập về quê của Long và Quý, gặp những con người mộc mạc chân thành, mình ấm lòng. Mà cũng li kì hấp dẫn lắm. Những chuyến phiêu lưu của bộ 3 cũng thế, thêm thằng Mạnh có “máu trinh thám” nữa thì vừa hồi hộp vừa buồn cười. Thời niên thiếu của mình không có những trải nghiệm thú vị bằng bộ ba, nhưng mà điều đó làm mình vừa đồng cảm được với những chuyện mình trải qua, vừa háo hức bước vào những câu chuyện mới lạ khác.
Nói về nhỏ Hạnh trước đi, sau đọc Harry Potter thần tượng Hermione thế nào thì thời đó thần tượng nhỏ Hạnh y vậy. Xinh, thông minh, học giỏi, bộ từ điển biết đi, mà cũng dịu dàng nữa. Thời đó mình mê mẩn lắm, kiểu sao nhỏ đó biết nhiều thế chứ. Nhưng ai cũng có khuyết điểm mà, nhỏ Hạnh cũng nhát gan và là thánh vụng về: “Hạnh đã đập vỡ tất cả là hai cái thẩu, sáu cái lọ, mười ba cái đĩa, hai mươi tám cái ly..”. Hạnh cũng tình cảm, tốt bụng, đúng kiểu “con nhà người ta”. Nói ít hiểu nhiều nha =))
Nhắc đến Quý ròm là thấy buồn cười rồi. Lanh quá mà người không lớn được. Vựa muối với cây hài của truyện là đây. Thông minh, nhạy bén, giỏi cũng thuộc loại thần đồng mấy môn tự nhiên. Cũng tình cảm, hay giúp đỡ. Nhưng mà ba hoa chém gió thì không đỡ được. Xong bonus thêm cái nóng tính nữa. Nhưng mà nói đi nói lại không có Ròm thì cũng nhạt nhẽo đấy.
Tiểu Long tên thật là Minh Long cơ, nhưng do giỏi võ và thần tượng Lý Tiểu Long nên mọi người quen gọi là Tiểu Long . Thân hình to béo mạnh khỏe, rất giỏi võ (huyền đai đệ nhị đẳng Taekwondo) và có cái đầu cứng như sắt nhờ luyện “thiếu đầu công”. Chắc chân tay đấm đá nhanh nhẹn hết phần đầu óc nên Tiểu long hơi khù khờ, chậm chạp trong chuyện học tập. Khù khờ vậy thôi mà nhiều đoạn có Tiểu Long cũng cười ra nước mắt. Gia đình Tiểu Long khó khăn hơn nhiều so với hai bạn thân là Quý ròm và nhỏ Hạnh. Tính tình khiêm tốn, hiền lành, cũng tình cảm nữa. Lắm lúc bị ông Ròm ông ý bắt nạt nghĩ cũng thương, mà thôi cũng kệ.
Vì truyện gồm nhiều tập nên dàn nhân vật phụ cũng rất nhiều, từ thầy cô, bạn bè, bố mẹ, đến những người gặp rồi mới quen. Tất cả đều gần gũi, dễ đồng cảm, dù có vài nhân vật xấu nhưng đến cuối cùng vẫn đáng thương hơn đáng trách. Mỗi người mỗi màu sắc, đại diện cho nhiều cảnh đời, nhiều kiểu người ngoài kia.
“Với những người đã trót lớn. Tuổi thơ là một nỗi nhớ rất khó đặt tên.” Đây rõ ràng là một tập sách cho tuổi mới lớn, đúng hơn là tuổi đang loay hoay để lớn lên. Nhưng những ai muốn nhìn lại một thời, hay đang đi tìm những mảnh ghép lấp đầy trí nhớ tuổi thơ để đắm mình trong những năm tháng đó một lần nữa, vì ai cũng “đã từng” là trẻ con mà, cũng nên hốt em nó về nhà, không đọc thì để ngắm cũng được ha. Tập truyện này cũng đã được chuyển thể thành phim rồi, mọi người lười đọc thì có thể xem nhé.